Nhỏ Bạn Thân Cực Phẩm Bị Tôi Chơi: Tôi ngồi trên ghế sofa, nhìn bạn thân nhỏ của tôi bước vào phòng. Cô ấy mặc váy ngắn màu trắng, lộ ra đôi chân dài thon dài của mình. Tóc xoăn dài đen mềm mại rủ xuống vai, lấp lánh dưới ánh đèn. “Em đã đến rồi à?” Tôi cười nhẹ, nhún nhường chỗ cho cô ấy ngồi cạnh tôi. “Chúng ta đã lâu không gặp nhau, em có nghĩ về tôi không?” Cô ấy ngồi xuống, váy ngắn bị kéo lên cao hơn, lộ ra một phần mông tròn trĩnh, da trắng hồng mịn màng. “Nghĩ… Có lắm ạ. Em… Em rất nhớ anh…” Cô ấy bật miệng ra, tim đập nhanh. Tôi đưa tay đi ôm lấy vòng eo cô ấy, nhấn sát vào bụng. “Em nhớ gì nhất của tôi? Nhớ lông lót mềm mại của tôi chà xát qua da ngực em? Nhớ ngón tay tôi lướt qua lưng em, xoa e ra, quấn quanh eo em, nhét vào khe lưng em?” Cô ấy thở dốc, miệng hơi mở, mắt đen tối sẫm. “Anh…”

Nhỏ Bạn Thân Cực Phẩm Bị Tôi Chơi
Nhỏ Bạn Thân Cực Phẩm Bị Tôi Chơi